hơn, gọi tiếp một chai nữa, để tỉ thí tiếp thì chị Dung bảo: – Thôi chị chịu thua, không ngờ mày lại uống giỏi như thế. Lần đầu tiên chị gặp đấy, thôi mình đi về. Chị Dung tính tiền rồi đi về cùng với tôi, theo sau là những lời ca tụng đầy vẻ khách sáo. Đến chỗ để xe thì chị đi không vững nữa, thấy vậy tôi bảo chị: – Thôi để em chở chị về cho, trông kiểu này là chị không lái xe được đâu. – Ùh thế thì em lái nhé, chị không nghĩ là mình cầm được tay lái nữa đâu. Tôi dắt xe rồi ngồi lên cầm lái, chị