đâu mà… ặc… ặc… – tui trợn trắng mắt, thè lưỡi ra. Nhỏ Linh biết ý, đánh vai tui cái “Chát!”. – Ui da! – Đừng có giả bộ, uống nước đi, sáng mai qua nhà Linh tập tới chiều luôn á. – Hả?? Ngày chủ nhật của T…. – tui nhắm mắt đau khổ. – Ráng đi, hát tốt là có thưởng cho T mà. – nhỏ nheo mắt cười. – Thưởng gì? – Tui mở 1 con mắt ra nhìn nhỏ. – Đã nói là bí mật mà, tới đó rồi biết. – Ừ, tới lúc đó mà không có là tui… Chưa kịp nói hết câu, nhỏ chen vô: – Làm sao hả? – Tui… tui…. tui quậy á. – Ngon