của mình. Mặt thì đang hưởng thụ sự quan tâm khi Hiền dùng khăn thấm ướt lau từng vệt sốt đỏ quanh miệng con bé. – Chị ơi! Chị về đâu, để anh em đưa về. Xe anh em to lắm, chở ba người thoải mái. Bé Hoa vẫn bám lấy tay Hiền, dụ khị. – Cảm ơn em! Chị cũng đi xe đến. Cô cúi xuống hôn vào má bé Hoa. – Cảm ơn hai anh em vì buổi tối rất vui! Em cứ gọi cho chị bất cứ khi nào em cần nhé, đừng ngại. Rồi cô quay.