nước lăn tăn sóng vỗ một màu ban mai vô tận, gửi những ánh nắng đầu tiên từ vạn dặm, xuyên qua cửa kính lan tỏa khắp phòng một màu đỏ rực rỡ. Không một mảnh vải che thân đứng bên cửa sổ, lần đầu tiên ngắm bình minh mà hồn tôi rạo rực một nỗi nhớ vô bờ, không tên, day dứt từ đáy lòng trào dâng tắc nghẹn ở cổ họng. Trong niềm xúc động vô bờ, tôi say mê chiêm ngưỡng màu đỏ mặt trời, màu của vũ trụ, phản chiếu vào tấm thân kiều diễm của.