phụng phịu. – Hì hì, vậy à? Vậy để T làm bô-đi-ga cho. (hình như là vậy) – Body guard(vệ sĩ) ông ơi – nhỏ nhìn tui cười. – Ừ, tại cứ quên từ đó quoài nên lộn… he… – Nói phải giữ lời à nha. – Nói gì? – tui hỏi – Làm vệ sĩ của Linh – nhỏ lại cười. ( Chữ “của” này hơi nhiều nghi vấn) – Ặc, giỡn thôi mà. – Kệ, ai kêu nói chi. Nói rồi thì phải làm. Cái miệng hại thân, hên rồi. – Trưa nay phải chở Linh về nhà, xe Linh hư rồi. – Hả?? – Nhớ đó, lát mà không chở thì đừng có gặp tui nữa à