em nhé! Tôi nói thằng Thập sau khi đặt chai rượu vào chỗ và để cái ly lên quầy. Rụt cổ lại vì hơi lạnh bên ngoài quán, tôi quấn chặt cái khăn trên cổ, người hơi rùng mình, tôi đứng sát vào cửa một lúc để quen cái lạnh bên ngoài. Đang tần ngần định bước, thì có tiếng mở của và tiếng thằng Thập gọi giật phía sau: – Anh ơi! Đợi em, em nhờ chút. Thằng Thập mở cửa và kéo tôi vào trong, đi về phía cuối quán, vừa giải thích. – Có chị khách đang.