Ngu đéo gì, mọi thứ đang ngon mà, kiếm ăn được, nhiều mối quan hệ, ăn chơi không bao giờ phải lo lắng.
Nhưng đã lâu lắm rồi, mình không thực sự cảm thấy rung động vì ai, thế thì tội đéo gì mà nghĩ nhiều chứ.
Sáng chủ nhật dậy thật sớm, dọn dẹp nhà cửa tinh tươm, rồi bốc máy gọi cho Hoa, dự định sẽ sang đón Hoa và sẽ cùng đi chợ luôn, sắp xếp thế thì hợp lý quá rồi.
Qua đón thì em đã đứng ở đầu ngõ từ lúc nào, đúng là thư ký, không để ai phải đợi. Em mặc chiếc váy chấm hoa màu trắng, có cái nơ trước ngực thật đáng yêu, lên xe tôi tám đủ thứ, vì trước giờ tôi vẫn là người chủ động câu chuyện mà.