bệnh viện, mùi chất khử trùng nồng nặc làm tôi thấy khó chịu. Nguyệt Ánh với khuôn mặt buồn buồn nhưng không mất đi sự duyên dáng thường ngày ra đón tôi. Tôi vào phòng, đến bên bé gái có khuôn mặt bầu bĩnh, rất giống mẹ, đang ngủ ngon lành. Tôi im lặng để không đánh thức cháu. – Cháu đã ăn cháo, uống sữa, vừa ngủ xong đấy anh ạ. Nguyệt Ánh nói khẽ. – Tôi nhìn nàng gật đầu. Thấy ở trong phòng có hai giường inox, nhà cửa, tường sơn ve sạch sẽ và được trang.