áo vào cho tôi. Mặc xong quần áo, tôi lách người ra ngoài, cúi mặt tránh nhìn chính diện vào cô. Tôi đang ngồi thần người trên giường khi cô Hồng ngồi xuống cạnh tôi, cô đặt tay lên vai tôi vỗ về. – Cháu không cần phải suy nghĩ nhiều, mọi chuyện xảy ra ngoài ý muốn, và nó cũng đã xảy ra rồi. Nếu cháu thấy có lỗi, thì cô càng cảm thấy có lỗi hơn vì cô tình táo hơn cháu, nhưng lại không thắng được những khát khao ấy. Cháu cứ coi như không có gì.